Thấy tội quá :(..
Bé gái bị cha mẹ bỏ rơi nguy kịch trên giường bệnh
Hai bàn tay yếu ớt cựa quậy khó nhọc như muốn gỡ bỏ mớ ống trợ thở lòng thòng trên mũi. Đôi mắt ngấn lệ của cháu khẽ đưa qua đưa lại như đang khao khát được nhìn thấy hình bóng của người thân.
Trên chiếc giường cuối cùng trong Khoa hồi sức Bệnh viện Nhi Đồng 2, một bé gái bị bệnh nặng đã điều trị nhiều tháng nay.
Mỗi ngày trôi qua, sự sống của cháu như đang dần ngắn lại, sinh linh bé nhỏ ấy mới chào đời được hơn một tháng đã bị cha mẹ bỏ lại bệnh viện. Cháu còn chưa được đặt một cái tên cụ thể để ghi dấu sự xuất hiện của mình nơi trần thế thì đã phải đối mặt với vòng tay tử thần.
Đến Khoa hồi sức, hỏi thăm về cháu bé bị cha mẹ bỏ rơi, tất cả các bác sĩ cùng điều dưỡng đang bận rộn với công việc bỗng dừng tay ngơ ngác nhìn tôi. “Anh là người thân của bé sao?Anh đến thăm cháu à? Cháu vẫn còn yếu lắm…". Nhiều câu hỏi dồn dập hướng về tôi, dường như họ đang trông chờ một điều tưởng như rất đỗi bình thường nhưng lại vô cùng thiêng liêng đối với bé.
Để qua được cơn nguy kịch sinh linh bé bỏng tội nghiệp này đang rất cần được giúp đỡ.
“Tội nghiệp lắm anh ạ, cháu bị bỏ lại đây. Hơn nửa năm nay bé chưa một lần có được bàn tay chăm sóc của cha mẹ hay người thân. Bệnh của cháu rất nặng nhưng đã có đôi chút tiến triển khả quan, chúng tôi vẫn đang làm mọi cách để cứu cháu.” Vỗ nhẹ vào vai tôi, bác sĩ Võ Quốc Bảo, Trưởng khoa hồi sức tâm sự.
Theo hồ sơ còn lưu lại tại bệnh viện cho thấy cha của cháu là Nguyễn Đức Trọng và mẹ là Vũ Thị Dung, cả hai đều có quê quán ở tỉnh Hưng Yên với nghề nghiệp làm ruộng. Do bé chưa được đặt tên nên dựa theo hồ sơ này bác sĩ gọi tên bệnh nhân là con bà Vũ Thị Dung.
Được biết sau khi sinh ít ngày, hai vợ chồng có tên trên đưa con đến Bệnh viện Nhi Đồng 2 điều trị. Nhưng được khoảng một tháng sau, khi bác sĩ gọi tên người nhà bệnh nhân thì chẳng thấy vợ chồng họ đâu nữa. Và cũng kể từ đó đến nay họ chưa từng một lần xuất hiện trở lại bên giường bệnh của đứa con thơ. Những gì bác sĩ có thể nhớ được về họ là hình ảnh “người đàn ông gầy, thấp và đen, người phụ nữ nhỏ bé có khuôn mặt xanh xao hốc hác.”
Những bác sĩ và điều dưỡng phải làm người mẹ bất đắc dĩ của bé từ nhiều tháng nay.
Trao đổi với phóng viên, BS Đoàn Thị Lê Bình, người trực tiếp theo dõi điều trị cho biết: “Bé bị bệnh màng chắn môn vị và bệnh tim bẩm sinh (thông liên nhĩ). Bệnh nhi đã được phẫu thuật màng chắn môn vị. Tuy nhiên sau ca mổ sức của bé rất yếu phải thở oxy lâu ngày nên gặp phải biến chứng loạn sản phế quản phổi.
Mọi đóng góp hảo tâm xin gửi về:
Bà Lê Thị Nguyệt, Tổ trợ giúp bệnh nhân nghèo Bệnh viện Nhi Đồng 2, TPHCM
Điện thoại: 0822.284.692 (Xin liên hệ trong giờ hành chính để giúp bé theo hình thức đóng tạm ứng cho bệnh viện)
Bên cạnh đó, bé tiếp tục gặp phải di chứng não, nhiễm trùng tại vết mổ, da lở loét nhiều nơi… Cơ thể yếu ớt lại không được sự quan tâm chăm sóc của người thân nên cháu đang bị suy dinh dưỡng nặng. Mặc dù đã hơn 8 tháng tuổi nhưng đến nay trọng lượng cơ thể của bé vẫn chưa được 3,4kg”.
Bác sĩ đang làm tất cả những gì có thể để cứu bé gái tội nghiệp này. Cháu được đặt ống nội khí quản hỗ trợ hô hấp, tình trạng nhiễm trùng dần được khắc phục bằng điều trị kháng sinh. Những di chứng về não dần được cải thiện nhờ vật lý trị liệu. Hiện bé tiếp xúc được bằng mắt và cử động chân tay khi có người đến bên trò chuyện.
BS Bình cho biết: “Cơ hội sống vẫn đang rộng mở với bé, nhưng để có thể qua được cơn nguy kịch cháu đang rất cần sự hỗ trợ về kinh phí mua kháng sinh, dịch, thuốc điều trị loại tốt nhất nhằm khắc phục và ngăn ngừa tình trạng nhiễm trùng. Cháu cũng cần có được loại sữa tốt để cải thiện sức khỏe, tăng sức đề kháng.
Hiện bé đang phải dùng thuốc theo chế độ bảo hiểm (nhiều loại thuốc đắt tiền nằm ngoài danh mục) và sữa do bệnh viện chu cấp nên không đạt yêu cầu của việc chăm sóc và điều trị với chế độ đặc biệt. Ngay cả khăn và tã của bé cũng không có. Một số bác sĩ và điều dưỡng của khoa thấy thương quá nên nhiều lần đã bỏ tiền túi ra mua, hoặc xin của các bệnh nhi khác cho bé.”